Thời đi học, Lee Nguyễn từng nhiều lần bị cho rằng gian lận tuổi vì đá quá hay so với những đứa trẻ cùng trang lứa.
Ông Nguyễn Văn Phẩm, cha Lee Nguyễn, sang định cư tại thành phố Dallas (tiểu bang Texas, Hoa Kỳ) từ năm 1973. Ông rất mê bóng đá và thường xuyên tụ tập cùng cộng đồng người Việt tại đây để thi đấu hàng tuần. Chính bóng đá giúp những người xa xứ như ông cảm thấy bớt lạc lõng và vơi đi phần nào nỗi nhớ quê hương.
Ông sinh Lee Nguyễn khi chỉ vừa 25 tuổi. Nhiệt huyết với trái bóng được ông truyền lại cho cậu con trai đầu lòng. Ngay từ khi một tuổi, Lee Nguyễn đã được chơi đùa cùng quả bóng và dần tập dùng chân để đá lúc mới biết đi. Đến bốn tuổi, Lee được bố dẫn ra sân cỏ và thích thú nhìn quả bóng lăn tròn trên sân.
Việc được tập luyện từ nhỏ cùng tài năng thiên bẩm giúp Lee Nguyễn dễ dàng nổi bật trong đội bóng của trường. Hầu như mỗi lần Lee ra sân, đội bóng của anh đều giành chiến thắng. Có trận, Lee ghi đến 10 bàn.
Ông Phẩm tự hào: “Lee đá hay hơn tụi trẻ Mỹ rất nhiều. Vì Lee đá quá hay nên cứ thấy Lee trong đội hình, phụ huynh bên kia lại không cho nó đá. Họ bảo chừng ấy tuổi làm sao đá hay thế được, chắc chắn Lee gian lận tuổi rồi. Thế nên, mỗi khi Lee thi đấu, tôi đều phải mang giấy khai sinh để chứng minh con mình đủ tuổi.”
Ngay từ bé, Lee Nguyễn đã có những cú sút rất mạnh, đến nỗi mấy thủ môn thấy Lee giơ chân sút là tìm cách né. Nhiều lần đám trẻ Mỹ khóc rần vì quá đau sau khi bị Lee sút trúng người. Lee Nguyễn chia sẻ rằng chính cha anh là người xây đắp tình yêu bóng đá và giúp anh trở thành ngôi sao như ngày nay.